Vâng, xin chào anh chị và các bạn. hôm này thì tôi muốn chia sẻ với các anh chị. và các bạn. Chúng ta vẫn thường nói rằng giao tiếp. là một cái kĩ năng đầu tiên mà tất cả mọi người đều phải. đạt được cái kĩ năng giao tiếp tốt nhất và như vậy thì. mọi c
Vâng, xin chào anh chị và các bạn. hôm này thì tôi muốn chia sẻ với các anh chị. và các bạn. Chúng ta vẫn thường nói rằng giao tiếp. là một cái kĩ năng đầu tiên mà tất cả mọi người đều phải. đạt được cái kĩ năng giao tiếp tốt nhất và như vậy thì. mọi cái công cụ mà chúng ta học tập được nó mới sử dụng được ngoài đời. vậy thì hôm nay tôi xin chia sẻ với anh chị về cái kĩ năng giao tiếp. chúng ta giao tiếp như thế nào để đạt được hiệu quả. thì xin thưa với anh chị là cái đầu tiên trong giao tiếp. trong giao tiếp. là chúng ta phải đạt được. cái mục tiêu giao tiếp của mình. mục tiêu giao tiếp. nhưng trước khi mà đạt được mục tiêu giao tiếp của mình. thì mình phải làm thỏa mãn cái đối tượng giao tiếp. vậy thì xin thưa với các anh chị rằng. là đối tượng mà giao tiếp của chúng ta. thường thì chúng ta hay gặp 2 cái nhóm người.
Một nhóm người giao tiếp. và họ làm việc theo kiểu an toàn. thông thường người này hay rơi vào nhóm người nghèo. hoặc là trung bình. cái nhóm thứ 2. là cái nhóm làm việc nhưng trong quá trình giao tiếp. họ tìm kiếm cái cơ hội để phát triển. như vậy người này họ có. họ tập trung vào cơ hội để phát triển. phát triển. thì có 2 cái nhóm người căn bản. vậy tất nhiên sẽ có n nhóm người nhưng hôm nay tôi chia sẻ chính thành hai cái nhóm lớn. thì cái nhóm an toàn. thì biểu hiện của họ là gì. trong bất cứ 1 cuộc giao tiếp nào thì bản chất cuộc giao tiếp. là chúng ta phải làm được 2 việc cho họ. một việc là làm cho họ cảm thấy an toàn. và việc thứ 2 phải làm cho họ cảm thấy hứng thú. hứng thú. tức là tập trung vào vấn đề của họ thì họ sẽ cảm thấy hứng thú. và giải quyết những lo lắng của họ để cho họ cảm thấy an toàn. thế thì người an toàn.
Thì giữa 2 thứ lo lắng. và cơ hội. thì người an toàn người ta tập trung vào việc gì ạ. thì người an toàn. người ta tập trung vào. các vấn đề lo lắng của họ. chứ họ không tập trung vào những vấn đề mà cơ hội. vì vậy mà họ không tin vào những cơ hội. mà họ chỉ cần tập trung vào lo lắng của họ là ok. thế còn người có cơ hội phát triển. thì ở đây họ cũng tương tự như thế. có 2 vấn đề lo lắng. và cơ hội. thì người. tập trung vào sự phát triển thì người ta sẽ tập trung vào cơ hội và người ta. ít quan tâm đến lo lắng nhiều hơn. còn kẻ an toàn thì tập trung vào lo lắng nhiều hơn. và ít quan tâm đến cơ hội. vậy thì từ đấy thì chúng ta mới có 2 vấn đề chúng ta đặt ra. vậy thì làm thế nào để chúng ta xây dựng được một lộ trình giao tiếp. và làm thế nào để chúng ta phát hiện ra đối tượng giao tiếp. thì xin thưa với anh chị trong quá trình giao tiếp.
Thì bao giờ cũng có 2 phần. phần thứ nhất là chúng ta nêu ra các bước 1. bước 2. và tầm nhìn. tầm nhìn của chúng ta là gì. thì xin thưa các anh chị rằng những người an toàn. người ta không tin vào việc tầm nhìn này. vì vậy chúng ta nói những thứ to tát thì người an toàn người ta sẽ bảo gì. chém gió. vì vậy khi nói chuyện với người an toàn. chúng ta hãy tập trung vào giải quyết cái bước 1 cho họ. thì họ rất là quan tâm. ví dụ với cái người lao động trình độ thấp. thì đừng nói với họ rằng. nếu làm ở công ty này chúng ta có cơ hội gì. chúng ta thăng tiến như thế nào. chúng ta phát triển to lớn như thế nào. mà hãy tập trung vào gì. nếu làm như thế nào thì cuối tháng. lương của các anh chị sẽ đạt được điều gì. thì cái này họ có thể tin vì sau một tháng nó đạt được ngay. vì vậy với người an toàn. khi mà làm việc với họ thì họ chỉ cần quan tâm đến bước 1 này thôi.
Và đừng nói với họ những cái thứ to tát. vì vậy chỉ cần nói đến bước 1. và họ cảm thấy hứng thú ngay. như vậy nếu làm việc với người có cơ hội phát triển. thì bản chất trong giao tiếp với họ. cũng có các bước 1. bước 1. bước 2. và tầm nhìn. tầm nhìn. thì như vậy với người mà họ đi tìm kiếm cơ hội. họ thích nghe đến tầm nhìn hơn. là bước 1. vì vậy nếu không nói đến tầm nhìn. thì họ không giao tiếp với chúng ta. vậy thì hãy nói ít đến các bước này thôi. mà hãy nói đến tầm nhìn. của cái việc mà chúng ta đưa ra một vấn đề gì đó. vậy thì như vậy chúng ta mới thấy là người mà. tìm kiếm cái sự an toàn này. họ tập trung vào ngắn hạn. và cái người tìm kiếm cơ hội. người ta tập trung vào dài hạn. và biểu hiện lớn nhất trong giao tiếp. bây giờ chúng ta mới nhận diện. trong quá trình mà họ giao tiếp. thì để nhận diện ra họ là gì.
Đối với người an toàn. họ tập trung vào hỏi các câu hỏi lo lắng. và tập trung vào những câu hỏi. vậy thì gần nhất tôi phải làm cái gì. bước 1 tôi phải làm cái gì và tôi được cái gì. thì họ quan nhiều hơn đến câu chuyện tầm nhìn. người làm việc đến cơ hội thì người ta hay hỏi đến cơ hội. nhiều hơn là những cái bước hành động cụ thể. sau đó khi được thỏa mãn rồi thì chúng ta mới giải quyết tiếp. vậy thì ở đây chúng ta mới thấy giữa lo lắng. và cơ hội. thì nói chuyện với người an toàn. nói chuyện với người an toàn. thì ở đây có 2 phần lo lắng. và cơ hội. thì nói chuyện với người an toàn. thì chúng ta chúng ta hãy tập trung vào gì ạ. giải quyết lo lắng trước. đây là bước 1. rồi bắt đầu mới tập trung vào gì ạ. cơ hội làm bước 2. vì vậy nói đến bước 1 rồi gì. tập thể bước 2. nói chuyện với người mà tìm kiếm cơ hội. thì hãy nói đến cơ hội trước.
Tức là bước 1 rồi đi giải quyết cái lo lắng là bước 2. như vậy rõ ràng ở đời tất cả. là của chung ăn nhau ở chỗ khéo dùng hay không. ông trời ông ý cho mình là đều phải đi giải quyết lo lắng. và cho cái người giao tiếp 1 cái cơ hội để họ nhìn thấy cái tầm nhìn. nhưng khi sử dụng. thì người an toàn chúng ta sử dụng kiểu khác. và người lo lắng. còn người tập trung vào cơ hội phát triển. thì chúng ta sẽ sử dụng các bước giao tiếp kiểu khác thì nó mới giải quyết được. vì vậy khi các anh chị sử dụng nhân lực chất lượng thấp. thì các anh chị đừng nói gì to tát đến tầm nhìn của công ty. mà hãy tập trung rằng làm thế nào để lương của họ tăng lên ngay trong tháng này. và nếu làm việc với cơ hội phát triển thì hãy đừng tập trung vào lương thưởng trước. mà hãy tập trung vào tầm nhìn phát triển của họ. chính vì vậy nó mới chia làm 2 nhóm người.
1 nhóm người đi làm chỉ hỏi xem lương tôi cuối tháng được bao nhiêu. có những người đi làm họ không quan tâm đến bước 1 này. thậm chí lương trả cho họ rất thấp. nhưng họ nhìn thấy cơ hội phát triển thì họ vẫn tập trung làm việc với chúng ta. từ cái này nó liên quan đến sử dụng người. nếu như anh sử dụng người mà quá an toàn thì. thì anh phải chấp nhận rằng là gì. tập trung vào những thứ ngắn hạn. còn nếu anh làm việc với những người họ có tiềm năng phát triển. họ mong muốn có sự cầu tiến và phát triển trong tương lai. thì chúng ta hãy tập trung vào những cái cơ hội mà dành cho họ con đường thăng tiến. và như vậy thì kể cả thu nhập thấp họ vẫn vẫn sẵn sàng dốc sức họ làm cho anh chị. thế thì đây là 2 cái nhóm người. và chúng ta nhận diện ra là trong giao tiếp thì ông an toàn tập trung vào lo lắng. ông cơ hội phát triển thì tập trung vào tầm nhìn.
Như vậy chúng ta mới phát hiện ra hai cái điều này. vì vậy. trong giao tiếp. đừng nói chuyện quá dài dòng phức tạp. mà hãy tập trung vào vấn đề của họ. sau khi bạn giải quyết được những vấn đề của họ xong. thì bài toán cuối cùng bạn mới được giải quyết đến nhu cầu thỏa mãn của bạn. tức là mục tiêu của bạn. nếu như họ thấy họ an toàn rồi. nếu như họ thấy rằng. phù hợp với cơ hội phát triển của họ rồi. thì lúc đó chúng ta hãy mới tập trung vào mục tiêu của chúng ta. và khi họ bắt đầu tập trung vào giải quyết mục tiêu của chúng ta. thì chúng ta hãy cho họ được cái quyền gì. chủ động. hướng tới đi giải quyết mục tiêu của chúng ta mà đừng áp đặt rằng. họ phải làm gì để giải quyết muc tiêu của chúng ta. mà hãy gợi ý cho họ con đường đi giải quyết mục tiêu của chúng ta. như vậy một cuộc giao tiếp như vậy là một cuộc giao tiếp rất là phe.
2 bên cùng chia sẻ với nhau. và 2 bên cùng thấu hiểu nhau để giải quyết những cái mong muốn của nhau. thì như vậy đây gọi là một cuộc giao tiếp. được gọi là cuốc giao tiếp. tương đối thành công. vì vậy tôi tóm lại một chút là trong giao tiếp. chúng ta phải đạt được mục tiêu giao tiếp của mình và của đối phương. vậy hãy tập trung cho đối phương trước. vậy trước khi tập trung vào đối phương chúng ta phải nhận diện đối phương là người. an toàn hay là người cơ hội phát triển. nếu đối phương là người an toàn thì nhận diện bằng cách chúng ta thấy đối phương. hỏi nhiều đến các vấn đề lo lắng và rủi ro. nếu như người mà cơ hội phát triển người ta sẽ tập trung nhiều hơn vào tầm nhìn và sự phát triển. vậy thì từ đó nó mới có hành trình giao tiếp. nếu giao tiếp với người an toàn hãy tập trung vào giải quyết lo lắng cho họ.
Nếu giao tiếp với người tìm kiếm cơ hội phát triển hãy nói nhiều đến gì. cơ hội phát triển của bản thân họ. thì như vậy chúng ta sẽ gì. giải quyết được thỏa mãn họ. và cuối cùng chúng ta mới đi giải quyết bài toán của chúng ta. có như vậy thì đấy mới là một cuộc giao tiếp cực kì. nhẹ nhàng và 2 bên cùng cảm thấy hạnh phúc. và để làm được điều này. thì trong hành trình giao tiếp. thì 30 phút đầu giao tiếp, tùy theo thời gian thì chúng ta phải. dành thời lượng. và khi nào mà chúng ta không hiểu. chưa thể hiểu được. đối phương họ thuộc nhóm an toàn hay nhóm cơ hội phát triển. khi nào chúng ta không hiểu được. những lo lắng, những mong muốn của đối phương. thì tuyệt đối đừng bao giờ giao tiếp. vì vậy. bước 1 dù sao, kiểu gì thì kiểu. thì thời gian đầu các anh chị hãy dành thời gian để tìm hiểu xem. lo lắng và mong muốn của đối phương.
https://youtu.be/y0eA9BihK7kVâng, xin chào anh chị và các bạn. hôm này thì tôi muốn chia sẻ với các anh chị. và các bạn. Chúng ta vẫn thường nói rằng giao tiếp. là một cái kĩ năng đầu tiên mà tất cả mọi người đều phải. đạt được cái kĩ năng giao tiếp tốt nhất và như vậy thì. mọi c