Một điều duy nhất từ giờ phút này thôi Em sẽ trở nên tự tin hơn và em sẽ có cái dũng khí để làm những điều mà em muốn. Chào các bạn. Hôm nay mình sẽ thử làm một video bằng điện thoại và chủ đề của ngày hôm nay là một Q&A. Câu hỏi mà mình tin là rất là
Một điều duy nhất từ giờ phút này thôi Em sẽ trở nên tự tin hơn và em sẽ có cái dũng khí để làm những điều mà em muốn. Chào các bạn. Hôm nay mình sẽ thử làm một video bằng điện thoại và chủ đề của ngày hôm nay là một Q&A. Câu hỏi mà mình tin là rất là nhiều bạn có. Câu hỏi lần này là của Huyền Nguyễn Ok Huyền, thực ra là cái cảm giác của em nó không có gì là lạ cả tại vì tự tin không phải là cái mà minh sinh ra với nó, không phải là bẩm sinh đã có được rồi mà nó là một cái điểm mạnh mà mỗi người đều phải tìm cách để có cho mình. Tức là, tin vui cho em là cái sự tự tin là cái mà có thể tập luyện và có thể đạt được.
Chỉ cần em biết cách thôi và cái video này sẽ. là cái video thay đổi em kể từ ngày hôm nay.. Tại vì khi chị đưa ra lời khuyên chị không. đưa ra những cái lời khuyên mà em có thể Google đẫy rẫy lên ở trên mạng. và em đọc. Chị chỉ đưa ra lời khuyên cho em khi mà chị đã. trải qua nó rồi thôi. Đặc sản của trường phổ thông ở Việt Nam. là làm cho em tin rằng nếu mà khác các bạn. khác thầy cô. là em dị hợm và em là đồ bỏ đi. Chị đã từng có. cô giáo chủ nhiệm nói với chị một câu mà đến. tận giờ chị vẫn còn nhớ từng chữ một.. Cái năm đó là chị được cử đi thi. Giáo dục công dân. cấp Thành phố. quận hay là thành phố gì đấy không nhớ nữa hình như chỉ là quận thôi. Mà trước khi em cười vào mặt chị vì. đi thi học sinh giỏi môn gì không thi lại thi. Giáo dục công dân thì chị chả có vấn đề gì với việc đi thi. Giáo dục công dân cả. Tại vì thi Giáo dục công dân mà được giải thì.
Cũng được cộng điểm như là Toán, Lý, Hóa bình thường thôi. Cộng điểm lên cấp 3 ấy, năm chị học là xét điểm lên cấp 3. Thì khi mà làm bài thi thì chị chỉ làm hết 3 mặt giấy và chị nộp bài đi ra. Thì chị không biết là các em đi học bây giờ như thế nào. Thế nhưng mà cái thời của chị thì tất cả những cái môn gì mà liên quan đến Văn thì ai cũng được dạy là viết càng dài càng tốt. Người ta không dạy cho mình viết đủ ý viết vào trọng tâm, viết có logic nhưng mà phải viết càng dài thì càng được điểm cao. Bởi vậy nên mới có cái chuyện đi thi văn thỉnh thoảng lại cứ nghe trong phòng thi có một tiếng “Em thưa cô, cho em thêm một tờ giấy nữa ạ” một cách đầy tự hào giống như là “tao viết dài hơn là tư duy tao hơn người” vậy đó.
Bài thi học sinh giỏi cấp Quận chị làm hết 3 mặt giấy và chị đi ra. 3 mặt giấy là 3 mặt giấy, đủ ý rồi thì thôi chứ. Chị là người đầu tiên nộp bài và đi ra khỏi phòng. Vừa mới ra khỏi phòng thì thấy cô chủ nhiệm đứng chờ ở ngoài rồi. Và vừa thấy chị đi ra thì cô cau mày ngay và cô hỏi “Tại sao lại đi ra sớm thế”. Cái chị bảo “Dạ em làm hết bài rồi thì em ra thôi”. Cô bào: “Thế làm được dài bao nhiêu?” Chị bảo: “Dạ 3 mặt giấy”. Lập tức cô giáo nói: “Chị đã đồng ý đi thi thì chị làm bài cho nó tử tế, còn nếu mà chị đã xác định là lớt phớt ấy thì chị đừng có đi thi, để làm rớt các bạn xuống”. Sau đó cô giáo chị, một người làm nhà giáo, một người mà sự nghiệp và nhiệm vụ là dạy trẻ con thành người, nói với chị một câu như này “Để tôi chống mắt lên xem rồi chị có làm được cái trò trống gì không”.
Sau khi cái cuộc thi kết thúc được một thời gian thì cô giáo chị buộc phải thông báo trước lớp là chị được giải nhì với một cái giọng điệu không được vui cho lắm. Nhưng mà sau đấy, khi thông báo miệng thì được giải nhì nhưng mà sau đó khi trên giấy tờ thì chỉ còn giải ba thôi. Thì chị không muốn nói thêm quá sâu về cái chuyện đó. Và vào chính cái lúc đó, chị lớp 9 đã nhận ra rằng là khi mà em nhận được cái sự chê bai, trù dập của những người khác thì bất cứ ở thời điểm đó em nghĩ cái người đó quan trọng như thế nào thì công việc của em cũng không phải là tin cái người đó, mà là tiếp tục làm cái việc của em và để cho cái kết quả tự nói chuyện lại với cái người đó.
Bây giờ chị cần em làm cho chị một điều này, một điều duy nhất từ giờ phút này thôi, em sẽ trở nên tự tin hơn và em sẽ có cái dũng khí để làm cái điều mà em muốn từ nhỏ nhất bây giờ là ăn gì, mặc gì cho đến về sau này là nghĩ như thế nào, sống như thế nào. Bây giờ chị cần em đi ra cửa và em nhìn thật kĩ những người đang đi lại ở ngoài kia. Em hình dung cho rõ cái cách mà người ta sẽ cười cợt em khi mà em mặc cái gì khác thường, khi mà em làm cái gì khác thường. Em hình dung được chưa Bây giờ chị sẽ nói với em một câu mà em cần phải suy nghĩ thật kĩ về câu này nha. Một ngày em sẽ chết Một ngày em sẽ chết có thể là tuần sau, có thể là tháng sau, có thể là năm sau có thể là 50 năm nữa.
Nhưng mà một ngày em sẽ chết. Cái quỹ thời gian của em trên thế giới này là có hạn. Và bất kế em làm gì ngày hôm nay dù em có tự tin hay là em có không dám làm những cái việc gì em muốn làm. Thì qua cái ngày hôm nay thôi, quỹ thời gian của em ít đi một ngày. Em hãy suy nghĩ thật kĩ về cái điều đó và em nhìn lại những người đang đi lại ngoài kia, và em tự hỏi bản thân những cái gì mà người ta nghĩ có thực sự quan trọng với em hay không Em nghĩ xem, nếu mà ngày xưa chị tin lời cô giáo là chị sẽ chả làm được cái trò trống gì ra hồn cả thì bây giờ cuộc sống của chị đã tệ hại như thế nào rồi. Cuối cùng thì chị vẫn có thể làm được bất cứ cái gì mà chị muốn làm và cô giáo cũng chỉ là một nhân viên của trường mà chị không hề gặp lại từ ngày chị ra trường đến giờ mà thôi Chị hiểu là nó rất là khó cho em tại vì em còn đi học.
Cả thế giới của em nó chỉ gói gọn trong môi trường nhà trường. và những cái gì bạn bè em nói, những cái gì thầy cô giáo em nói. là tất cả đối với em. Nhưng mà nếu mà em quý chị, em hãy làm. cho chị một việc là đừng bao giờ để bất cứ. một ai có cái quyền làm cho em cảm thấy. có lỗi vì em khác họ. Nếu em không làm. tổn thương đến ai mà họ vẫn ghét em, thì đấy là vấn đề của họ. chứ không phải là vấn đề của em.. Em hãy tập trung làm chuyện của mình và đối xử tốt với người khác, tại vì. khi mà em tập trung phát triển bản thân mình,. bất kể người ta có nói gì về em, thì tức là em tự tin đó.. Kể từ hôm nay em hãy đọc thêm sách,. dành thời gian để tập thể dục. Nếu mà có thể thì đi thực tập. ở chỗ nào mà em thích. Và nếu mà có tiền. dành dụm thì đi du lịch, đi đây đi đó cho biết. Đừng bao giờ dùng tiền tiết kiệm để mua mấy cái giày hiệu, túi hiệu.
Tại vì nó sẽ không làm cho em tự tin hơn đâu. Quỹ thời gian của em nó sẽ chỉ giảm đi thôi chứ nó không tăng lên. Đồng hồ thì lúc nào cũng chạy. Em thấy em muốn sống vì mình hay là muốn sống vì những người đang đi lại ở ngoài kia? Cái đó tùy em quyết định. Hy vọng là các bạn thích video vừa rồi. Nếu mà muốn gửi câu hỏi cho mình thì nhớ comment ở phía dưới và mình sẽ trả lời. Những cái video Q&A có mặt ở đây là vì các bạn thế cho nên là đừng ngại gửi cho mình câu hỏi về bất cứ cái gì nhé. Đừng quên subscribe tại vì mình sẽ quay lại với video mới vào chủ nhật hàng tuần. Và nhớ kết nối với mình qua link Facebook và Instagram mình để ở phía dưới nữa.
https://youtu.be/Dj5GiDRZkhIMột điều duy nhất từ giờ phút này thôi Em sẽ trở nên tự tin hơn và em sẽ có cái dũng khí để làm những điều mà em muốn. Chào các bạn. Hôm nay mình sẽ thử làm một video bằng điện thoại và chủ đề của ngày hôm nay là một Q&A. Câu hỏi mà mình tin là rất là